
Ai Đã Thấy Con Công Nhảy Múa Trong Rừng – Who Saw The Peacock Dance In The Jungle
45 10/10
246 Theo dõi 0
Ta Thật Không Phải Khí Vận Chi Tử
AUX 56/56
712 Theo dõi 0
The Breaker 3: Quyền Năng Vô Hạn
VGA 101/???
1700 Theo dõi 0
Cảnh Hùm Trả Nghiệp
AUX 01:04:17
9989 Theo dõi 0Xuyên Thành Người Cá Nhỏ Của Lão Đại Thô Bạo: Chương 1
Nội dung:
Quân Thanh Dư đu một bộ tiểu thuyết, nhân vật chính dựa vào sức mình phấn đấu đạt được chức vị nguyên soái. Lúc lên chiến trường vô tình bị thương, chỉ có người cá mới có thể chữa khỏi, nhưng vì bị thương mà tính tình trở nên thô bạo, người cá đều từ chối chữa trị cho anh.
Người nhà của nhân vật chính nhân cơ hội này mà lấy trộm tín vật của anh, phát động chiến tranh giữa các tinh cầu, bạn tốt của nhân vật chính cũng đục nước béo cò, nhân vật chính lập tức trở thành đối tượng người người chỉ trích, thật sự đúng là hình mẫu anh hùng ngã ngựa.
Vốn dĩ lúc này nên đến lượt nhân vật chính vùng dậy trả đũa, kết quả tác giả bỏ dở chạy lấy người, cho nhân vật chính chết luôn.
Quân Thanh Dư bức bách trong lòng đến mức nằm mơ cũng mơ đến nhân vật chính của bộ truyện, sau đó cậu vừa mở mắt ra, ấy vậy mà biến thành một người cá trong bộ truyện kia rồi.
…
Phó Viễn Xuyên không biết lần thứ mấy đứng cạnh hồ nước, người cá nhỏ mới sinh ở bên trong chỉ to cỡ lòng bàn tay.
Người cá cực kì không thích tiếp xúc với anh, vốn dĩ đang ở gần bờ, vừa thấy anh lại gần liền bơi đi thật xa, Phó Viễn Xuyên cũng không hề bất ngờ chút nào.
Lời chế nhạo, khinh thường vang lên không dứt bên tai.
“Kiểu người như hắn sao còn dám đến đây mua người cá chứ?”.
“Tôi mà là hắn thì nằm nhà chờ chết chứ chẳng chạy nhảy lung tung dọa người khác như thế đâu”.
Vẻ mặt Phó Viễn Xuyên vẫn dửng dưng, lúc anh định rời đi thì lại nghe thấy tiếng kêu ngạc nhiên.
“Người cá kia bị làm sao vậy?!”.
Phó Viễn Xuyên hạ mắt nhìn, một người cá đuôi màu vàng kim đang cố hết sức bơi ngược đàn về phía anh.
Lúc đến gần bờ, người cá dừng lại, ngẩng đầu nhìn, trong đôi mắt màu vàng kim hoàn toàn là hình bóng của anh.
Yên lặng một lúc, anh ngồi xổm xuống bên cạnh bờ, thử duỗi tay cho vào nước…..
Người cá nhỏ không hề chạy đi.
Người cá nhỏ ôm lấy tay anh.
Người cá nhỏ hôn lên ngón tay anh.
Thế giới u ám giống như được một tia sáng chiếu rọi, dẫn dắt anh quay trở lại.
Hồ nước cực lớn, mặt nước bình lặng, thường có mấy người cá nhỏ ló đầu lên, tò mò đánh giá những người đứng trên bờ.
Dưới đáy hồ, một người cá màu vàng kim đang tựa vào một khe đá nghỉ ngơi, mái tóc dài cũng màu vàng kim tán loạn theo dòng nước, che đi đuôi cá phản chiếu ra chút ánh sáng nhàn nhạt.
"Leng keng~", nhân viên chăm sóc đứng trên bờ rung chuông, "Đến giờ ăn rồi!".
Người cá nhỏ nghe được lập tức kéo nhau đến gần bờ, tiếng đuôi cá vẫy qua lại trên mặt nước vang lên không ngừng.
Người cá nhỏ bên trong khe đá bị làm ồn mà tỉnh giấc, cậu hé mắt nhìn, đôi mắt vàng kim mang theo chút mơ màng ngái ngủ, người cá nhỏ ngẩng đầu liếc nhìn đàn cá.
Nhưng cậu không giống như bọn họ bơi về phía bờ hồ, mà là từ tốn bơi ra khỏi khe đá, đuôi cá quét một đường tạo ra rất nhiều bọt nước, càng bơi xuống sâu hơn nữa.
Bơi xuống đến nơi, người cá nhỏ thuận tay nắm lấy một nhánh tảo biển, móng tay sắc bén dễ dàng cắt đứt tảo biển, cậu vừa ăn tảo biển vừa ném một cục đá vào một hòn đá trông giống cái bát.
Bên trong cái bát đá đã có sáu cục đá.
Tức là...
Hôm nay là ngày thứ sáu từ lúc cậu xuyên vào sách.
Quân Thanh Dư thở dài một hơi, sáu ngày trước cậu thức khuya cày bằng hết một bộ tiểu thuyết, cậu bị phần giới thiệu ghi là khổ trước sướng sau, trả đũa, sảng văn hấp dẫn nên mới đọc.
Lúc đầu thì vẫn ổn, nhân vật chính là Phó Viễn Xuyên, xuất thân không tốt lắm, dựa vào sức mình phấn đấu đạt được chức vị nguyên soái, một lần nọ lên chiến trường vô tình bị thương, tinh thần lực tán loạn, tiềm thức gần như sụp đổ.
Theo như thiết lập trong sách, vết thương như vậy chỉ có người cá mới có thể chữa trị, linh lực mà người cá có được từ lúc sinh ra có thể hàn gắn lại tinh thần lực bị tán loạn, chỉnh sửa tiềm thức.
Nhưng vì bị thương nặng mà tính cách của nhân vật chính xấu đi, dưới sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ thô bạo, anh không có cách nào điều khiển cảm xúc của chính mình, người cá đều vì sợ bị thương mà cách anh thật xa, từ chối giúp anh chữa trị, nếu sử dụng phương pháp ép buộc, người cá sẽ tự đóng lại năm giác quan, không lộ ra một chút linh lực nào, có là ai thì cũng không biết phải làm thế nào.
Bệnh tình của Phó Viễn Xuyên ngày càng trở nặng.
Người nhà của anh nhân cơ hội này mà lấy trộm tín vật của quân đoàn mà anh nắm giữ, dở trò xấu, góp gió phát động chiến tranh giữa các tinh cầu, bạn tốt cũng theo đó mà đục nước béo cò, Phó Viễn Xuyên lập tức trở thành đối tượng người người chỉ trích, còn đang nắm giữ chức vị cao vậy mà lại bị mọi người phỉ nhổ.
Vốn dĩ lúc này nên đến lượt nhân vật chính vùng dậy trả đũa, kết quả tác giả bỏ dở chạy lấy người, cho nhân vật chính chết luôn.
Quân Thanh Dư đọc xong, nhìn chằm chằm chữ "hết" nửa ngày vẫn chưa tin nổi.
Bức bách đến nỗi trong mơ cũng toàn là Phó Viễn Xuyên!
Kết quả là đến lúc cậu ngủ dậy, mở mắt ra liền phát hiện... bản thân đã trở thành một người cá đuôi màu vàng kim.
Người cá nhỏ này khác với người cá mà Quân Thanh Dư biết, kích cỡ chỉ khoảng lòng bàn tay, chiều dài còn chưa đến một phần ba so với người cá trong ấn tượng.
Người cá nhỏ cỡ này nếu ở ngoài tự nhiên sống không nổi hai ngày, nhưng cũng may nơi Quân Thanh Dư đang ở hiện tại là trung tâm chăm sóc người cá.
Là nơi duy nhất của Đế Quốc... phụ trách việc nuôi cấy người cá.